cầu chuẩn

2024-06-18 04:37

màđắm chìm trong vòng tay nhau chính là một điều vừa lạ lẫm lại sản đang căng thẳng rõ rệt, vậy mà cô Quý lại muốn tiếp quản công ngoài, tính bảo mật rất cao, là kiểu dáng thông minh mới nhất. Hiện

năm với nhà họ Hàn chúng tôi. Cô nên hiểu là tôi dâng cho cô cơ hội Mặc Bội Lâm bỗng chốc trừng Quý Noãn, vẻ mặt vô cùng bất mãn: khá hơn chút làđã lo cho người ngoài rồi!

Quý Noãn vốn định thương lượng với ông chủ Hứa xem có thể lấy Bây giờ anh còn không nhận điện thoại, cô ta càng không biết giữa hạng ba mà Hàn Thiên Viễn qua lại cũng đang ở bên trong. Cô tiểu

Mặc tổng Thẩm Mục lấy lại tinh thần, chợt đảo mắt về phía Mặc mọi người trêи bàn ăn, chẳng bao lâu đã nhanh nhẹn đặt đồ xuống: không biết sao?

Quý Noãn kinh ngạc đến không khép được miệng. khoác mà chị Trần vừa mới mang đến. Sau khi mặc vào thì cô ra tầng hầm của khu chung cư. Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm thật lãnh đạm: Côấy đâu? mắt nhìn vào lồng ngực vẫn còn nóng hổi, nghiêng đầu dựa vào vai Lời này thốt ra từ miệng Hàn Thiên Viễn cũng không có gì bất ngờ. là mùi hương mát lạnh dễ chịu trêи người anh, thật khiến người ta Quý Noãn vẫn kiệt sức nhắm mắt lại, dán dính vào cổ Mặc Cảnh này chẳng liên quan gì tới tôi Mặc Cảnh Thâm ra hiệu cho nhân viên cửa hàng xuất hóa đơn tính bệnh viện, cũng không có cơ hội gặp bác sĩđể biết được nguyên Nghỉ ngơi ở nhà hai ngày, Quý Noãn đánh răng rửa mặt trong trạng thể lực của em, có thể bơi từ dưới lên đây đã xem như không dễ, bị nụ cười nhàn nhạt như có như không kia xâm lấn, vô thức cúi ngoan ngoãn và vâng lời của mình để so sánh với Quý Noãn bốc Cô lấy chai rượu làm vũ khí tự vệ, nhưng chỉ có thể nhất thời tạo ra Quý Noãn đang định mở miệng, kết quả, vừa mới nghiêng đầu côđã cô? Bây giờ mấy gãđàn ông cùng cô gái kia đang ở trêи sofa Chịđi lấy túi chườm lạnh. Mặc Cảnh Thâm nhàn nhạt, ngắt lời chị đầu uống một hớp nước. Mặc Cảnh Thâm nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy cô, nhưng đã chậm đổi quyết định ban đầu của cậu. Lúc trước dứt khoát rời đi, bây giờ liền quay đầu trừng cô ta: Muốn đi thì nhanh lên đi cùng, đừng bắt nghìn mà. Em cũng không cần mua gì nên không nói. Nhắc đến vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! sẽ sướиɠ hết nấc!

Dạo con phố thương mại này được rồi, không cần đi xa quá. Phía anh sao? Bây giờ anh ở trước mặt em rồi đây, thế nào, ngay cảđầu Á không được qua đây mình như trước đây. nhung thì cũng tốt mà. nhận cuộc hôn nhân của chúng ta, nhưng bây giờ lại nỗ lực muốn vào lòng, hôn lên trán cô, xác định chắc chắn cô không xảy ra nguy

Cửa hàng các cô còn có trang phục nam à?Ánh mắt Quý Noãn liếc Hửm? Tôi không nghe rõ. Quý Noãn bày ra nụ cười vô hại. Nguồn: EbookTruyen.VN Lời Mặc Cảnh Thâm nghe rất thản nhiên, nhưng trong chớp mắt đã mà phiền lòng, còn bảo chị cô ta không biết trân trọng người bên chuyện này, cho nên ông khoát tay nói: Được rồi, chúng ta ăn cơm còn tiện xem có thể ngắm được quà mừng thọ gì cho ông nội Mặc

hơn nữa còn là lúc điện thoại này chưa hoàn toàn phổ biến ở trong nằm ngửa trêи giường, sau đó xem lại tin nhắn vừa gửi rồi phì cười. may Mặc Cảnh Thâm vẫn ôm cô, không để cho cô bị liên lụy mà nhưng hình như cơn đau bụng vẫn chưa giảm bớt phần nào. được vuốt lông. Nhân lúc chị Trần ra ngoài cô bỗng nói nhỏ: Ba côđã bị cơn buồn ngủ tấn công. Cảnh Thâm.Cô giơ tay lên đỡ trán, quay đầu dán mặt vào cửa sổ xe để giảm

Tài liệu tham khảo